Page 213 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 213

Chương V: ĐÒN ĐIỂM HUYỆT                                211                         212        TỔNG HÀNH DINH TRONG MÙA XUÂN TOÀN THẮNG


             bỏ quên, nên hư hỏng nặng. Cầu cống trên đường bị sập.                                  Sau mấy ngày xem xét, tiếp xúc, thái độ của phái đoàn
             Rõ ràng, cuộc rút quân trên con đường mới lạ, xuyên qua                             Quốc hội Mỹ không mấy thuận lợi đối với Thiệu. Trừ hai
             rừng núi, đầy rủi ro, nguy hiểm này, không có một biện                              trưởng đoàn, các thành viên còn lại của phái đoàn dường
             pháp trợ giúp tối thiểu nào của Bộ Tổng tham mưu, là một                            như dửng dưng trước cảnh “thập tử nhất sinh” của chế độ
             cuộc phiêu lưu lớn, nhưng đành phải chấp nhận vì không                              Sài Gòn. Dửng dưng, ngạo mạn, không hề có một thái độ
             còn cách nào khác.                                                                  thân hữu nào đến mức Nguyễn Văn Thiệu không tự kìm
                 Phú chỉ đề nghị với Thiệu một “ân huệ” cuối cùng. Đó                            chế  được mình,  buột mồm nói trong buổi dạ tiệc chiều
             là việc thăng chức thiếu tướng cho Phan Văn Tất, đại tá,                            ngày 1/3 tại dinh Độc Lập:
             Tư lệnh biệt động quân Vùng II chiến thuật. Thiệu đồng ý.                               “... Vấn đề rút lại thành một câu hỏi đơn giản là liệu
                 Thiệu có  ngờ  đâu,  đây là “con bài chuồn”, là một trò                         những lời hứa của Mỹ còn giá trị nữa hay không? Lời nói
             “thế mạng” của Phú, vì khi trở về Plâyku, Phú lập tức giao                          của Mỹ  có nên tin nữa hay không?  Đó là thông  điệp tôi
             quyền cho “tân thiếu tướng” Phan Văn Tất chỉ huy cuộc rút                           muốn các ngài chuyển tới Quốc hội Hoa Kỳ”.

             lui. Ngay sau đó, Phú rời Plâyku bằng trực thăng với lý do                              Thất vọng và cay đắng, Thiệu nói thêm:
             về trông coi sở chỉ huy mới ở Nha Trang, bỏ mặc Tất cùng                                “... Tôi xin được phép khen ngợi những người bạn chân
             toàn bộ binh sĩ ngụy ở Vùng II chiến thuật đi vào cõi chết!                         chính về quan điểm đúng đắn của họ và tôi cũng xin được
                 Tin tức sau này còn cho biết:                                                   phép nhắc lại ở đây câu nói đầy ý nghĩa: quà tặng là quan
                 Trong khi  ngụy quyền Sài Gòn  đang  ở bên bờ vực                               trọng nhưng cách trao tặng lại càng quan trọng hơn”.
             thẳm, báo chí Mỹ và Sài Gòn đưa tin một phái đoàn của                                   Dạ tiệc ngày 1/3 là bữa tiệc lớn cuối cùng ở dinh Độc
             Quốc hội Mỹ bay sang Sài Gòn để xem xét tại chỗ, có nên                             Lập. Cay đắng thay cho Nguyễn Văn Thiệu, đây không chỉ
             viện trợ bổ sung cho Thiệu 800 triệu đôla nữa hay không?                            là cách tặng quà, mà ngay cả “món quà” ít ỏi chẳng thấm
             Phái đoàn do thượng nghị sĩ Diuây Báclít (Dewey F. Bartlett)                        vào đâu, sau đó cũng không có nốt!
             và dân biểu Giôn Phlin (John J. Flynt) dẫn đầu, gồm tám
             người thuộc hai đảng Cộng hòa và Dân chủ cùng một tá
             nhân viên tham mưu và mật vụ.
                 Chính quyền Sài Gòn bố trí một chương trình lịch sự,
             chu đáo để các nghị sĩ Mỹ đi khắp nơi, kể cả đến xem các

             “chuồng cọp” ở Côn Sơn và gặp phái đoàn “Việt cộng” ở sân
             bay Tân Sơn Nhất.
   208   209   210   211   212   213   214   215   216   217   218